Đi được nửa đường thì bóng một con phi hạc ngậm một quyển trục trong miệng bay đến. Hứa Huyền Diệp vẫy tay, quyển trục rơi xuống.
Nhìn qua một lát, sắc mặt Hứa Huyền Diệp bỗng thay đổi.
"Ta nghĩ các ngươi không cần trở về Vô Tương Thiên nữa đâu".
Gì cơ?
Lời này vừa nói ra, mấy cặp mắt đều nhìn sang hắn ta.
"Bên Vô Tương Thiên truyền tin tức đến, một người thanh niên tên là Tần Ninh, chuyển thế của cả Cửu Nguyên Đan Đế lẫn Thông Thiên Đại Đế một mình đi tới Vô Tương Phật Tự, tiến vào tháp Vô Tương, bị trấn áp trong A Tị Địa Ngục".
Hứa Huyền Diệp vừa dứt lời, Thời Thanh Trúc, Lý Nhàn Ngư và Trần Nhất Mặc đều vẫn bình tĩnh như cũ nhưng Thần Tinh Dịch lại mặt mày tái mét.
"A Tị Địa Ngục!"
Thần Tinh Dịch lẩm bẩm: "Sao có thể..." "Cụ thể thế nào vẫn chưa biết, chỉ là... Từ xưa đến nay, bất kỳ nhân vật tuyệt thế nào tiến vào A Tị Địa Ngục trong tháp Vô Tương đều không một ai sống sót đi ra, trong đó cũng bao gồm... những tồn tại đã bước nửa bước vào cấp bậc Tiên Nhân kia, không chống trả nổi suốt mấy chục vạn năm, suốt trăm vạn năm qua không một ai là ngoại lệ..." Không một ai là ngoại lệ... Thời Thanh Trúc nhìn về phía Thần Tinh Dịch, lập tức hỏi: "Là thật ư?"
Thần Tinh Dịch gật đầu với sắc mặt khó coi.
"Năm xưa, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672885/chuong-8120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.