Mỗi một ngọn núi đều cao đến trăm trượng ngàn trượng, giống như một bức tường vậy, quá rộng lớn.
Ở giữa những ngọn núi này, mấy người bọn họ thật sự nhỏ bé đến mức có thể bỏ qua.
Gào... Đột nhiên, một tiếng sư tử gầm vang vọng, chỉ thấy được một con sư tử lửa đỏ cao lớn trăm trượng, cơ thể vai u thịt bắp, cả người tràn ngập lửa thiêu đốt chạy tới.
"Tệ rồi".
Sắc mặt Linh Thược biến đổi.
Đây là Huyết Viêm Hồng Vân Sư, là thứ có thể sánh bằng với cảnh giới tam biến.
"Giết!"
Thần Tinh Dịch hét lên một tiếng, trực tiếp đánh ra.
Linh Thược bảo vệ bên cạnh Thời Thanh Trúc và Lý Nhàn Ngư, cũng không dám liều lĩnh.
Một lúc lâu sau, cuộc chiến kinh thiên động địa đã kết thúc, cả người Thần Tinh Dịch nhuốm máu, quẹt miệng nói: "Đến Biến Cảnh, cảm giác đúng là khác trước".
Những ngày qua, trong lúc từ Vô Tương Thiên tới Xích Tiêu Thiên, hắn ta đã đột phá ở trên đường, tới cảnh giới nhất biến Khí Huyết Biến.
"Cẩn thận một chút".
Lúc này Linh Thược lại không hề thả lỏng, nói: "Xích Hỏa Thiên Sơn rất lớn, mà chắc hẳn Khúc Phỉ Yên ở chỗ sâu, nguy hiểm dọc theo con đường này còn... vượt xa sự tưởng tượng của ngươi và ta".
Trên thực tế Linh Thược vẫn chưa nói rõ.
Tuy nói là tới tìm cứu binh, nhưng...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672878/chuong-8113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.