Tần Ninh vung tay lên, từng viên Tịnh Ma Châu Đan tràn vào trong miệng Cửu Anh, sau khi vỗ vỗ nó mấy cái, Tần Ninh nói: "Được rồi, ngươi quá yếu, chuyện kế tiếp ngươi đừng nhúng tay vào".
Cửu Anh nhận được Tịnh Ma Châu Đan thì cười hì hì, hóa thành một luồng sáng biến mất bên ngoài Tần Ninh.
Mà lúc này, Tần Ninh kéo Kỷ Tử Diễn bị mù đi từng bước một ra giữa không trung, đứng vững ở vị trí cách Thiên Tinh tửu lâu trăm trượng, mỉm cười.
"Lục thúc!"
"Nhiều năm không gặp".
Tần Ninh mỉm cười, vẻ mặt ấm áp.
Mà lúc này, Lâm Phưởng thì đưa mắt nhìn thẳng Tần Ninh, khẽ nói: "Ai là lục thúc của ngươi?
Đúng là một tên ngông cuồng, trên bầu trời của thành Thiên Mộc chỉ có người của Lâm tộc mới có thể ngự không, ngươi không biết sao?"
Tần Ninh lại không thèm để ý, nhìn về phía Lâm Phưởng nói: "Lục thúc, ngươi không biết ta sao?"
"Ta chính là Lâm Thần có ý đồ vấy bẩn Lâm Nhã Như, hủy hoại thanh danh của Lâm tộc đây, ta là con trai Lâm Thần của Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đây!"
Tần Ninh cười nhạt một cái nói: "Năm đó sau khi bị đuổi ra khỏi Lâm tộc, cha mẹ đã dẫn ta lang thang đến Thương Vân Thiên, về sau ta đã chuyển thế, trở thành Tần Ninh bây giờ".
"Lục thúc phải biết mọi hành động của ta ở trong Tây Hoa Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672828/chuong-8063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.