“Trận đại chiến năm đó, Ma tộc bại trận, nhân tộc thắng lớn, từ đó về sau, Ma tộc liền khép nép mà kéo dài hơi tàn, sau đó, bọn chúng lại dần dần làm giao dịch với con người, ở cả Tây Hoa Thiên và Trung Tam Thiên có rất nhiều người đã giao dịch với bọn chúng!”
“Dù ngươi có muốn giết thì cũng không thể giết sạch bọn họ được!”
“Hơn nữa…”, Hoa Đăng Vân lại nói tiếp: “Tuy rằng Ma tộc có ý đồ tàn sát Trung Tam Thiên nhưng mà bọn chúng đã thất bại”.
“Việc này có thể chứng minh rằng, Trung Tam Thiên có thể diệt ma, bọn chúng giống như là các chủng tộc thiên nguyên thú khác tồn tại trong các đại thiên của Trung Tam Thiên vậy, mặc dù chúng rất mạnh nhưng lại không phải là đối thủ của tộc ta, vậy thì việc gì chúng ta phải đuổi tận giết tuyệt chứ?”
Nghe thấy vậy, Tần Ninh cau mày.
“Thì ra các ngươi đều nghĩ vậy!”
Tần Ninh cười một cách lạnh lùng: “Ma tộc bại trận…”
“Thật buồn cười!”
“Ta có thể dùng danh dự của bản thân mà đảm bảo với ngươi rằng Ma tộc nhất định sẽ ngóc đầu trở lại, thề không bỏ qua”.
“Còn những lời mà ngươi vừa nói, giết không hết sao… Ta cảm thấy rằng ta có thể giết sạch bọn chúng”.
Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía Hoa Đăng Vân, sau đó hắn lại nói: “Trên con đường mà ta đã đi qua, những điều mà ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672768/chuong-8003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.