“Không được, nhốt lâu, hắn lại biết ông già này không cứu hắn, không phải sẽ ghi hận ta sao?
Vậy thì sao có thể thưởng trà bàn luận nữa?”
“Thả ra… cũng không ổn…”, Đàm Tùng tự lẩm bẩm một mình, khiến cho Liễu Nhược Bạch và Hứa Thất Nguyên ở bên cạnh đều cảm thấy khó hiểu.
“Thật sự là phiền chết lão phu!”
Lúc này, Đàm Tùng nhìn hai người, nói: “Nguyên nhân hậu quả, kể lại chi tiết cho ta nghe”.
Nói xong, Đàm Tùng dẫn hai người vào một đình viện trong học viện, Liễu Nhược Bạch bắt đầu đem sự việc trước sau nói rõ.
“Tên nhóc này, thật lợi hại!”
Đàm Tùng cười nói: “Quyết đoán, ta thích”.
“Đàm lão…”, Hứa Thất Nguyên cũng bất đắc dĩ cười khổ.
“Khụ khụ…”, Đàm Tùng lập tức nói: “Đương nhiên, không quan tâm đến quy tắc của học viện Thánh Hoàng chúng ta, vẫn nên bị trừng phạt!”
Đàm Tùng nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Chuyện này ta đã hiểu rõ rồi, Hoa Viên và Hoa Mệnh Lang sát hại đệ tử ngoại viện đồng môn Khương Nga, Tần Ninh biết được sự thật nên mới tức giận ra tay, trừ gian diệt ác!”
“Chẳng qua tên này không để Chấp Pháp đường của học viện Thánh Hoàng chúng ta vào trong mắt, thật sự là đáng giận, phải trừng nghị nghiêm khắc!”
“Không phải hắn là đệ tử ngoại viện sao?
Vậy thì giáng xuống làm đệ tử phổ viện, lấy đó làm gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672626/chuong-7861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.