Ngoài Thánh Viễn Sơn viện trưởng và bốn vị phó viện trưởng ra, Đàm Tùng không thèm coi ai ra gì.
Nhìn thấy Đàm Tùng xuất hiện, vẻ mặt Tô Tử Thương cũng cứng lại.
"Đàm lão, việc này rất kỳ quặc, nếu như trận pháp của Vạn Trận Các không có vấn đề, làm sao tám mươi bảy người lại có thể bị giết trong vòng một đêm chứ?"
Tô Tử Thương hòa hoãn nói.
"Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?"
"Vạn Trận Các chúng ta chỉ phụ trách trận pháp vận chuyển không xảy ra vấn đề, về phần trận pháp có vấn đề mấy ngày trước đây cũng đã giải quyết, đừng có mà hắt vũng nước bẩn này lên người chúng ta".
Nghe nói như thế, sắc mặt Tô Tử Thương càng thêm khó coi.
"Chắc chắn bản tọa sẽ bẩm báo việc này cho bốn phó viện trưởng, mời bọn họ cho ra một lời giải thích, đến lúc đó hy vọng Vạn Trận Các các ngươi đừng có mà lấp liếm nữa".
Lấp liếm?
Sắc mặt Đàm Tùng lạnh lẽo, sải bước ra, khí thế lấn áp người khác, khẽ nói: "Tô Tử Thương, ngươi thử nói Vạn Trận Các chúng ta lấp liếm xem nào?"
Đàm Tùng nổi giận, Tô Tử Thương cũng có chút không chịu được, thế nhưng lửa giận trong mắt vẫn không có cách nào dập tắt.
"Được rồi được rồi, mấy người các ngươi làm ầm ĩ lên còn ra thể thống gì?"
Mà đúng lúc này, một giọng nói ôn hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672588/chuong-7823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.