“Gọi ta một tiếng sư tôn, ta sẽ nói cho ngươi biết”.
Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch phẫn nộ nói: “Cha còn có thể gọi loạn, nhưng sư tôn thì không thể gọi loạn”.
Tần Ninh mặc kệ Thần Tinh Dịch.
Hắn ta không ngừng lựa lời gợi chuyện.
Tần Ninh vẫn không có chút phản ứng nào.
Ngược lại là Lý Nhàn Ngư ở một bên không ngừng giảng giải.
“Dương Thanh Vân?
Ôn Hiến Chi?
Diệp Nam Hiên?
Lý Huyền Đạo?
Trần Nhất Mặc?
Còn có một Thạch Cảm Đương nữa?”
Nghe Lý Nhàn Ngư giới thiệu về từng vị đệ tử của Tần Ninh, Thần Tinh Dịch chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng được.
“Còn có bốn vị phu nhân?
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt, Thời Thanh Trúc?”
Thần Tinh Dịch nhìn Tần Ninh chằm chằm, nói: “Ngươi chắc chắn không phải là sư tôn của ta”.
Lý Nhàn Ngư nói một hồi, kết quả là Thần Tinh Dịch lại phán một câu như vậy, lúc này, ngay cả Lý Nhàn Ngư cũng nổi giận.
Thần Tinh Dịch chắc chắn nói: “Tuyệt đối không phải, năm đó, sư tôn ta tu luyện thuật luyện thể, biện pháp tốt nhất để giải quyết sự khô nóng trong cơ thể chính là đi tìm phụ nữ để giải toả, nhưng khi đó, sư tôn ta lại không chạm vào bất kỳ người phụ nữ nào, ngược lại tự mình đi hoá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672454/chuong-7689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.