Thành Vân Dương này có khoảng trăm vạn người, khu vực ngàn dặm xung quanh cũng có rất nhiều thị trấn, quặng mỏ, đều do ba phe trong thành Vân Dương quản lý.
Vào bên trong Vân Tiên Các, Vân Như Sương sai người đi tìm một vị đan sư tới kiểm tra vết thương cho Tần Ninh.
Bên trong một căn phòng.
Vân Như Sương, Vân Như Tuyết đều có mặt.
"Vân Khánh thúc, sao rồi?"
Vân Khánh là một vị mệnh đan sư tọa trấn trong Vân Tiên Các, đồng thời cũng là người nhà họ Vân.
"Kỳ quái...", Vân Khánh mặc đan bào, hai hàng tóc mai trắng xóa, hiếu kỳ nói: "Rốt cuộc người này bị thương như thế nào?"
Nghe thấy vậy, mấy người đều nhìn về phía Lý Nhàn Ngư.
Lý Nhàn Ngư ngẩn người một lát mới nói: "Sư phụ ta đánh nhau với người ta bị thương, hơn nữa hai sư đồ ta cũng không phải là người của Tây Hoa Thiên, mà đến từ Thượng Nguyên Thiên, đi qua không gian hỗn loạn, bị thời không cuốn đến chỗ này!"
Không gian hỗn loạn?
"Giữa Trung Tam Thiên và các thiên khác luôn có vách ngăn, nhưng cho dù chưa tới cảnh giới Tam Ngã, cũng có thể dựa vào một ít biện pháp để qua lại giữa các đại thiên, các ngươi...", nghe thấy vậy, Lý Nhàn Ngư liền giải thích: "Không đúng không đúng, sư đồ chúng ta đánh nhau với người ta, bất ngờ bị cuốn vào bên trong thời không hỗn loạn mới tới chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672252/chuong-7487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.