"Nguyệt Sương cũng vậy, nàng buông kiếm xuống nha".
Dường như tính tình Tần Phong Tình có phần lạnh lùng hơn, nàng ta gật đầu đồng ý: "Ta sợ có người hại chàng nên mới đề phòng từng phút từng giây thôi!"
Thần Tinh Dịch cười xởi lởi: "Có các nàng bên cạnh thì còn ai có thể làm hại ta chứ? Trừ phi là cường giả cảnh giới Biến Cảnh thôi".
Lúc này, cỗ xe kéo dừng lại trước một tửu lâu trong thành. Thần Tinh Dịch chậm rãi xuống xe.
Hai bên là Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương. Cả hai nữ tử đều quốc sắc thiên hương, người thì lạnh lùng tựa sương giá, người thì đáng yêu tinh nghịch. Trong lúc nhất thời, vô số võ giả xung quanh đều nhìn về phía đó. Ai nấy cũng vô cùng hâm mộ.
"Tên thanh niên kia là ai thế?”
“Không ngờ hắn lại có thể khiến hai đại tông chủ Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương của Phong Nguyệt Tông kè kè bên người…"
"Tức chết ta rồi, tức chết ta rồi! Ta mà có được một trong hai tỷ muội thôi thì đời này có chết cũng mãn nguyện!"
"Đời trước, à không, tám đời trước tiểu tử này đã tích đức gì thế hả!"
Nghe thấy tiếng ghen tỵ, nhìn thấy ánh mắt đầy ngưỡng mộ của bọn nam nhân xung quanh, bề ngoài Thần Tinh Dịch khẽ mỉm cười vậy thôi nhưng thực chất trong lòng muốn khóc chết đi được! Ta đây đường đường là đồ đệ duy nhất của Thông Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672239/chuong-7474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.