Cổ Lăng hừ nói: "Dẫu cho ngươi chiến thắng thì cách cái chết cũng không xa đâu!"
Hiện tại, bên ngoài cơ thể Trần Nhất Mặc đã xuất hiện một vết rạn, máu tươi đang từ từ chảy ra.
"Thắng sao?"
"Ông đây chỉ muốn chém ngươi thôi!"
Trần Nhất Mặc quát lên, bốn con giao long có vẻ như muốn hợp lại làm một, ngay lập tức khí thế của chúng càng lên cao, bao vây Cổ Lăng bên trong.
Lúc này, Trần Nhất Mặc gần như đã phát điên: "Dám so sánh với ta, ngươi là cái thá gì chứ?"
Ầm ầm ầm... Giao long gầm thét, phá tan kiếm vương, tấn công vào Cổ Lăng, chẳng mấy chốc đã chém vào người hắn ta, thiêu đốt kiếm khí ấy.
Ngay sau đó, sắc mặt Cổ Long lập tức thay đổi.
Nỗi uy hiếp từ cái chết buộc hắn ta phải lùi ra sau từng bước.
Thế nhưng lại không lùi được!
"Đi chết đi!"
Lúc này, Trần Nhất Mặc tựa như một vị chiến thần, tay cầm đỉnh, đạp lên giao long lao tới, nện cái đỉnh xuống.
Ngay khi Cổ Lăng sắp xong đời dưới cái đỉnh của Trần Nhất Mặc, bỗng nhiên, không gian chấn động, tiếng ong ong từ từ tiến lại gần.
Một bóng dáng bất chợt xuất hiện trước mặt Cổ Lăng, một bàn tay già nua nhưng vẫn rắn chắc xuất hiện, trong nháy mắt đã va vào ngực của Trần Nhất Mặc.
Ầm... Một âm thanh răng rắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672184/chuong-7419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.