Nhưng lúc này, thiết quyền đã nhân cơ hội giữ chặt lấy Cổ Kiếm.
"Thiết Vương Thiết Trọng Sơn!"
Trần Nhất Mặc quát lớn: "Tại sao ngươi lại xía vào? Ngươi cũng muốn chịu chết à?"
"Khà khà...", không gian hơi rung chuyển. Cách đây mấy trăm trượng, trên đỉnh một ngọn núi có một tên nam tử đầu trọc đang ngồi trên một tảng đá và nhìn về nơi này.
Nam tử đầu trọc bị cụt cả hai tay, hắn ta cười đểu giả, nói: "Tới hơi muộn, Thiên Cương thánh chủ chắc sẽ không giận ta chứ!"
Thiết Vương Thiết Trọng Sơn! Đó là vị cường giả hàng đầu xuất thân từ Cửu Nguyên Vực.
Giờ phút này, hai nắm đấm của hắn ta rời khỏi thân xác của mình như bị chém đứt rồi xuất hiện ở trước mặt Trần Nhất Mặc, kiềm chế Cổ Kiếm trong tay Trần Nhất Mặc một cách kiên cố.
Thiên Cương thánh chủ nhìn thấy người nọ xuất hiện thì khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Kẻ này mà tới muộn hơn chút nữa thôi là hắn ta đã bị Trần Nhất Mặc chém chết như Mạc Văn Phong rồi.
Lúc này, nét mặt Trần Nhất Mặc vô cùng lạnh lùng.
Những kẻ nên xuất hiện rồi cũng sẽ lộ diện cả thôi.
Có điều, đây vẫn chưa phải là kết thúc.
"Biến!"
Trần Nhất Mặc gầm lên, giao long được ngưng tụ từ thiên hoả dưới chân nháy mắt bùng nổ. Một ngọn lửa đỏ rực ùa thẳng về phía đôi thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672171/chuong-7406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.