Hàng ngàn hàng vạn đạo đao gió trước mặt Mạc Văn Phong biến thành bức tường gió, miễn cưỡng đỡ lại được nhát kiếm của Trần Nhất Mặc.
Nhưng vào lúc này, kiếm của Trần Nhất Mặc lại theo người hắn ngày một tới gần Mạc Văn Phong hơn.
Giờ đây, cả ba người Thiên Cương thánh chủ, Bùi Mãn Thiên và Vạn Thiên Tâm đều lực bất tòng tâm.
Việc Trần Nhất Mặc đột ngột bùng nổ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Kẻ này bị nhốt trong tam đại cấm địa của Cửu Nguyên Vực bốn trăm năm, còn ở thế giới bên ngoài thì đã trôi qua bốn vạn năm.
Vậy mà hiện giờ, cảnh giới bọn họ sau bốn vạn năm lại tăng tiến không nhiều bằng bốn trăm năm lột xác của Trần Nhất Mặc! Con đường võ đạo chung quy là có giới hạn.
Giới hạn này không phải giới hạn của võ đạo mà là giới hạn của võ giả.
Lấy Thiên Cương thánh chủ làm ví dụ. Cách đây bốn vạn năm, gần như ông ta đã đến cảnh giới đế giả đại viên mãn, còn bây giờ thì ông ta bị mắc kẹt tại đế giả đại viên mãn đã hàng vạn năm, không thể vượt qua ngưỡng cửa ấy.
Đây là gông cùm đã cầm chân Thiên Cương thánh chủ lại.
Ba người Bùi Mãn Thiên, Vạn Thiên Tâm và Mạc Văn Phong cũng rơi vào cảnh ngộ đó.
Bị kìm chân tại cảnh giới đế giả đại viên mãn hàng vạn năm, không thể tiến thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672168/chuong-7403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.