Sau khi giọng nói ấy cất lên, có hai bóng người đáp xuống tế đàn trong đại trận.
Sau khi hai người họ đáp xuống, có hai cột sáng lập tức bay lên trời.
Một đạo hai trăm trượng! Một đạo gần ba trăm trượng! Cảnh tượng ấy làm ba người Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Lý Nhàn Ngư sửng sốt.
Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên xuất hiện trên tế đàn, cũng ngẩn ra khi thấy hình ảnh ấy.
Linh trụ cao gần ba trăm trượng của Diệp Viên Viên càng là sự bất ngờ lớn đối với tất cả mọi người
Thiên phú này còn kinh khủng hơn Trấn Thiên Vương nữa.
Của Thời Thanh Trúc thì đến hai trăm trượng, cũng gần như sánh ngang với Trấn Thiên Vương còn gì.
Tuy nhiên, bọn người đều không ngờ Diệp Viên Viên luôn tỏ ra lạnh lùng xưa giờ lại có thiên phú mạnh nhất trong số nhóm người bọn họ.
Ba trăm trượng! Mặc dù vẫn còn thua kém so với Tần Ninh nhưng đã có thể gọi là cấp bậc mạnh nhất, có một không hai trên Thượng Nguyên Thiên trong gần ba mươi vạn năm qua rồi.
Bây giờ mới thấy sự chênh lệch về thiên phú của năm người.
Lúc này, Tần Ninh cười ngán ngẩm nhìn năm người.
"Đừng bận tâm làm gì!"
Tần Ninh nói ngay: "Đó vẫn chưa phải là cực hạn của các ngươi. Bị ảnh hưởng bởi Chuyển Thiên La Bàn nên các ngươi không thể phóng thích cực hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672162/chuong-7397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.