Phệ Thiên Giảo lẩm bẩm.
Thật sự rất thơm!
Không phải nằm mơ.
"Ông đây đã chờ chủ nhân gần tám vạn năm, nhớ tay nghề của chủ nhân quá!"
Phệ Thiên Giảo lẩm bẩm.
Nhớ lại năm đó.
Nó là Phệ Thiên Giảo, uy phong lẫm liệt.
Đứng dưới trướng Ngự Thiên Thánh Tôn, có thể nói là vạn thú chi vương.
Mà Ngự Thiên Thánh Tôn mỗi lần đi cùng với nó đều sẽ làm thịt nướng, làm canh thịt băm, làm thịt kho...
Nghĩ đến những hình ảnh kia, Phệ Thiên Giảo chảy nước bọt ròng ròng…
"Chủ nhân, khi nào người mới về đây!"
Phệ Thiên Giảo buồn bã nói.
Là ai đang làm canh thịt, làm thịt nướng, làm thịt kho hả?
Chóp mũi Phệ Thiên Giảo giờ phút này khẽ giật, đi vòng quanh sơn cốc.
Mà bên ngoài sơn cốc.
Ba người Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa thì bắt đầu nốc từng ngụm rượu, ngoạm từng miếng thịt.
Đến cảnh giới Thánh rồi thì không ăn không uống cũng chẳng sao.
Nhưng một là thịt của thánh thú cũng có lợi cho tu hành.
Mà hai là, thịt mà Tần Ninh làm... có hương vị cực kì tươi ngon.
Giờ phút này, Giản Bác gặm một cái chân thịt nướng ngon lành, lẩm bẩm: "Tổ sư thúc, tay nghề của người quá tốt, nhưng mấy món này thật sự có thể dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3655885/chuong-4316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.