Chương trước
Chương sau
“Hơi thở Thánh Nhân!”  

 

Ánh mắt Tần Ninh hơi sáng lên.  

 

“Hơi thở Thánh Nhân?”  

 

Diệp Viên Viên không hiểu nói: “Có gì khác lực Thánh Nhân?”  

 

“Rất khác!”  

 

Tần Ninh giải thích: “Hơi thở Thánh Nhân với Thánh Nhân mà nói có hiệu quả ngưng tụ khí tức bản thân nhất định, mà đối với võ giả đại lục Vạn Thiên mà nói cảnh giới Thiên Nhân có thể lấy hơi thở Thánh Nhân củng cố biển linh thức của mình, gia tăng tốc độ đạt đến cảnh giới Vương Giả!”  

 

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Diệp Viên Viên cũng sửng sốt.  

 

Củng cố biển linh thức?  

 

Rất thần kỳ! Biển linh thức ngoại trừ tự bản thân võ giả không ngừng đi tử nghiệm hội tụ, ổn định, còn có thể lấy ngoại lực để ổn định?  

 

Lúc này Tần Ninh giùng giằng đứng yên, nhìn về phía hơi thở Thánh Nhân, nói: “Khí huyết và hồn phách của ta tổn thất nghiêm trọng, hơi thở Thánh Nhân này cũng có thể mang đến một chút hiệu quả ổn định cho ta thì ta cũng đi!”  

 

Lời vừa dứt, Tần Ninh phi thân đi.  

 

Vù… Chỉ là mới vừa đến cách cơ thể Cốc Tân Nguyệt một trăm mét, thân thể Tần Ninh trực tiếp bị bắn ngược, hắn phun ra một ngụm máu tươi.  

 

Diệp Viên Viên lại một lần nữa đỡ lấy Tần Ninh.  

 

“Chàng có sao không?”  

 

Nhìn thấy sắc mặt Tần Ninh càng tái nhợt, Diệp Viên Viên đau lòng một trận, gương mặt nhanh chóng lạnh giá, mang theo mấy phần thương tiếc.   

 

“Đáng chết!”  

 

Tần Ninh tức giận! Lần này thật sự tức giận! Lại là trò quỷ của nữ chiến thần kia.  

 

Cảm tình hơi thở Thánh Nhân nhiều như vậy, tất cả đều cho Cốc Tân Nguyệt một người độc hưởng?  

 

Đây là muốn đẩy Cốc Tân Nguyệt đến cảnh giới Vương Giả sao?  

 

“Khốn kiếp, Cốc Tân Nguyệt…”, Tần Ninh mắng.  

 

“Hả?”  

 

Diệp Viên Viên mặt đầy kinh ngạc.  

 

“Không phải, ta mắng người khác!”  

 

Tần Ninh lẩm bẩm: “Căm ghét ta công chiếm cơ thể ngươi? Đến lúc đó ta gieo giống cho ngươi, để ngươi tức chết!”  

 

 

 

Hơi thở Thánh Nhân hóa thành giống như một con sóng, lúc này vây quanh bốn phía cơ thể Cốc Tân Nguyệt.  

 

Lúc này Tần Ninh chỉ có thể giận dữ bất bình nhìn.  

 

Ngược lại không phải là không có biện pháp.  

 

Nhưng kiên quyết làm Nguyệt Nhi của mình bị thương thì không có lợi lắm.  

 

Lúc này Tần Ninh ngồi bên đài đá, hắn giận dữ bất bình nhìn “Cốc Tân Nguyệt”.  

 

Lần này, thua thiệt lớn! Bởi vì Huyết Viêm Linh Hoa giữa chừng bị thu lấy, dẫn đến tinh huyết chịu tổn hại, vẫn chưa tìm thấy linh dược để khôi phục khí huyết.  

 

Kết quả lần này khí huyết hết rồi không nói, hồn phách cũng bị nuốt.  

 

Tuy nói thần hồn Băng Hoàng còn có thể tiếp tục sinh trưởng từ bản nguyên.  

 

Nhưng mạnh mẽ của hồn phách đến từ khí huyết.  

 

Bây giờ khí huyết cũng thua thiệt đến đáng thương, thần hồn Băng Hoàng thì càng khó khôi phục.  

 


Một là bởi vì Cốc Tân Nguyệt...  

 

Tần Ninh thở dài nói: “Chủ ý ban đầu của ta là muốn làm một cao nhân, ta không cần ra tay bất cứ chuyện gì, đồ đệ phụ nữ bên cạnh trực tiếp ra tay”.  

“Bây giờ chuyện gì cũng đích thân ra tay thì quá xấu hổ!” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.