🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Cảnh Tranh vui vẻ nói: "Tam Thanh tiên vực, Thái Bạch Vực, núi Thái Bạch, Cảnh Hoả tộc chúng ta ở ngay trên núi Thái Bạch”.



Cuối cùng cũng tới rồi! Ba năm sáu tháng quả thật làm cho người ta có chút sốt ruột.



Nhưng lấy thực lực của mấy người bọn họ mà nói, nếu muốn dựa vào thực lực của mình để đi từ Thái Thượng tiên vực tới Tam Thanh tiên vực, không tốn mấy chục năm là gần như không có khả năng.



Thậm chí, cho dù là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên đi quãng đường dài như thế, khả năng chết trên đường chết đi rất lớn.



Trừ khi là cấp bậc Tiên Vương mới đủ an toàn.





Sự rộng lớn của Tiên Giới cũng không phải là nói giỡn.



Mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch vô cùng hưng phấn.



Ôn Ngọc Trạch cười nói: "Ta và Thần Tinh Dịch huynh đệ có quan hệ vô cùng tốt, Tần đại nhân, hy vọng ngươi nhìn thấy sẽ nể mặt tha cho ta một mạng”.



Tần Ninh chậm rãi nói: "Yên tâm, nếu ngươi và Thần Tinh Dịch có quan hệ tốt, ta sẽ không giết ngươi”.







Ngay sau đó.



Mấy người đi ra ngoài.



Một luồng sáng trắng loé lên, thiên địa thời không kịch liệt run rẩy.



Ngay sau đó, tám bóng người đã đứng ở trên một cái bàn ngọc thạch.



Đưa mắt nhìn lại, nơi này là một tiểu viện.



"Chính là nơi này”.



Ôn Ngọc Trạch hưng phấn nói.



Hắn ta đã rời khỏi nơi này nhiều năm, cuối cùng cũng đã trở lại.



"Kì quái, sao lại không nhìn thấy người phụ trách trận truyền tống đến đón?"



Ôn Ngọc Trạch tò mò gãi đầu.



Ba người trong người đi ra ngoài cửa viện, mở cửa ra, ba người đều ngây ra tại chỗ.



"Sao lại thế này?"



Cảnh Tranh đi ra phía trước, cũng đứng sững sờ tại chỗ.



"Đây là... Đây là...”, Tần Ninh cũng đi ra ngoài cửa.



Sau khi đi ra khỏi cửa, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, Tần Ninh nhíu mày lại.



Không khó để nhìn ra đây là một khu vực bí mật ẩn nấp trong núi non trùng điệp.



Tần Ninh đưa mắt nhìn ra hơn mười dặm xung quanh, đều có thể nhìn thấy dấu vết đại trận còn sót lại.



Hơn nữa, ở sườn núi, chân núi cùng với các sơn cốc vẫn có còn sót dấu vết lửa cháy, từng cung điện lầu các sụp đổ, nghiêng ngả, hóa thành phế tích.



Nhìn từ dấu vết này thì xem ra chỗ này đã bị phá huỷ mạnh, hơn nữa thời gian cũng không lâu.



Trong lòng Tần Ninh trầm xuống.



Thần Tinh Dịch đâu?



Không phải là hắn vừa đến, cứ điểm này đã bị phá huỷ chứ! "Thần Tinh Dịch ở đâu?"

















Nghe nói như thế, Tần Ninh chạy như bay về phía ngọn núi kia.













Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.