ao Kiếm, eo của Nhâm Thường Uy sao có thể thẳng được?
Sự cuồng nộ của lão.
Sự cao ngạo của lão.
Chỉ là cái rắm!
Lão đang định nói, thì Cao Kiếm đột nhiên đứng dậy.
Lúc này, Cao Kiếm đã đứng thẳng người, như cột cờ, cắm xuống đất.
Gã quay lại và nhìn chằm chằm vào cánh cửa như thiêu đốt.
Trên gương mặt của gã, Nhâm Thường Uy thấy được sự sùng bái vô hạn.
Trong mắt gã, Nhâm Thường Uy thấy được sự tôn trọng mạnh mẽ!
Lúc này, Cao Kiếm nói.
"Đại ca!"
Giọng của Cao Kiếm không lớn.
Tuy nhiên, từ giọng điệu của gã, người ta có thể cảm nhận sâu sắc sự tôn trọng của Cao Kiếm dành cho người ngoài cửa.
Sự tôn trọng này bắt nguồn từ xương tủy và đã ăn sâu vào tâm hồn của người đó.
E rằng dù chết cũng không xóa được!
Một người được Đại Ma Vương gọi là đại ca.
Đó là ai?
Nhâm Thường Uy đột ngột quay lại.
Và lúc lão quay lại, thứ lão nhìn thấy là khuôn mặt bình thường của Lý Phong.
Hóa ra là hắn!
Làm sao thế được?
Người có thể khiến thiếu tướng năm sao gọi là đại ca, hóa ra lại là thằng con ở rể của một gia tộc ở cái nơi bé tí kia à.
Ai sẽ tin vào loại chuyện này chứ?
Nhâm Thường Uy thậm chí còn muốn tự tát cho mình một cái.
Lão cảm thấy như mình đang mơ.
Đây chắc là đang mơ!
Lúc này, Lý Phong với vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319488/chuong-7239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.