à, chuyến thám hiểm lần này người của chúng tôi cũng tham gia, nên tôi hi vọng cậu và người của cậu có thể bảo vệ người của tôi".
Mallory hơi sững sờ, sau đó gật đầu: "Được thôi, chúng tôi nhận tiền làm việc mà".
Chờ đám người Mallory đi rồi, Lý Thiên Kiêu mới thở phào nhẹ nhõm, nói với Tần Vạn Hào.
"Ông nói chúng ta cũng phái người đi theo bọn họ tìm bảo tàng hả?"
"Không phải phái người mà là tôi dẫn người đi".
Ánh mắt Tần Vạn Hào sáng rực, nhìn Lý Thiên Kiêu nói.
"Chúng ta có thể vùng lên làm thế gia đứng đầu trong bốn thế gia ở thủ đô bởi vì chúng ta biết nắm lấy cơ hội".
"Nhưng dù sao căn cơ của gia tộc ta cũng nông, mà giờ lợi nhuận kinh doanh cũng không cao, nhất định phải tìm được một cái bảo tàng".
"Chúng ta cần tiền, thật nhiều tiền. Vì chỉ có tiền mới thuê được đám lính đánh thuê mạnh như Mallory".
"Có đám lính đánh thuê này thì từ nay về sau chúng ta ở thủ đô, chuyện gì mà chả giải quyết được".
Lý Thiên Kiêu nghe thế hai mắt sáng rực lên.
"Đúng!"
"Những người này vì tiền mà bán mạng, chúng ta chỉ cần cho gã tiền là gã sẽ đi giết con cáo già Lý Tấn".
Tần Vạn Hào gật đầu: "Đúng, chính là ý này đấy".
"Chẳng có cách kiếm tiền nào nhanh hơn là tìm bảo tàng cả".
Vừa nói, mắt Tần Vạn Hào vừa lóe lên sự sắc bén.
"Còn đám người trong ảnh, chờ sau khi chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319483/chuong-7234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.