y được chiếu lên tường, phản chiếu ra một loạt các loại hoa văn khác nhau.
Một cậu học sinh trong số đó lấy laptop ra.
Tay gõ nhanh trên bàn phím.
Tốc độ gõ phím rất nhanh, có vẻ rất gấp gáp.
Bởi vì từ đầu tới giờ, hiệu quả của cả đội bọn họ đều không được tốt.
Dường như mọi chuyện đều là do một mình Lý Phong làm.
Bây giờ khó khăn lắm mới gặp được một chuyện nằm trong lĩnh vực chuyên môn của bọn họ, vì vậy bọn họ phải cố gắng làm việc hết công suất.
Nhiều dãy số lạ xuất hiện trên màn hình laptop.
Những con số này bắt đầu hợp nhất.
Khi các con số hợp nhất, các đốm sáng bên cạnh bắt đầu biến mất.
Cuối cùng chỉ còn lại ba đốm sáng.
Edek đích thân đưa hai học sinh đến chỗ ba điểm sáng.
Sau đó, ông ấy lấy một dụng cụ từ trong balo của mình ra và đặt vào chỗ điểm sáng ấy.
"Tinh!"
"Tinh!"
"Tinh!"
Ba dụng cụ đó dao động cùng một lúc.
Sau đó, một tiếng ‘cạch’ vang lên, cánh cửa tự động mở ra!
Hứa Hạo Nhiên choáng váng!
“Anh rể, chuyện này là sao vậy?”
“Kỳ lạ dã man luôn?”
Lý Phong chưa kịp nói, Hứa Mộc Tình đã lên tiếng.
“Em đứng đó nhìn là được rồi, người ta là dân chuyên nghiệp, em không hiểu gì thì đừng hỏi”.
Mặc dù ngoài miệng Hứa Mộc Tình nói như vậy, nhưng thỉnh thoảng ánh mắt tò mò của cô lại lén nhìn về phía những dụng cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319464/chuong-7215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.