ăng lực đặc biệt, một mình gã có thể tay không vật nhau với gấu, thậm chí có thể lặn dưới nước hơn mười phút".
Tần Vạn Hào hiểu rõ Mallory như lòng bàn tay, có thể nói rõ quá khứ của gã.
"Sau này gã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng nên đã bị đuổi khỏi hải quân Mễ".
"Sau khi rời khỏi SEAL, gã liền gia nhập đám lính đánh thuê, lang thang khắp thế giới, vì tiền mà chuyện gì cũng dám làm".
Lý Thiên Kiêu hỏi: "Giờ bọn bọ đến nước ta làm gì?"
Tần Vạn Hào cười nói: "Bà còn nhớ ông chủ Hoàng mà lúc trước tôi nhắc đến không?"
Lý Thiên Kiêu nghĩ lại, sau đó hai mắt trợn to.
"Ông nói ông chủ Hoàng buôn bán đồ cổ đó hả?"
"Ừ, là ông ta".
"Ông ta chẳng phải người tầm thường đâu. Dù không phải người của thế gia nhưng ông ta gần như quen biết hết các trưởng tộc ở thủ đô và vùng lân cận đấy".
"Ông ta làm ăn với bọn họ và cả cái tên cáo già Lý Tấn nữa".
"Gì cơ, ông ta còn làm ăn với Lý Tấn á? Bọn họ làm về cái gì?"
Lý Thiên Kiêu ngạc nhiên.
Trong ấn tượng của bà ta, Lý Tấn là một con cáo già biết giấu nghề.
Làm chuyện gì cũng lén lén lút lút, không bao giờ để lộ ra ngoài.
Đợi đến khi người khác biết thì ông ta đã làm xong chuyện rồi.
Tần Vạn Hào lắc đầu.
"Tôi hỏi ông chủ Hoàng rồi, nhưng ông ta có đạo đức nghề nghiệp".
"Cho dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319424/chuong-7175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.