ượt một quãng đường dài trong mật đạo tối tăm.
Lý Đông Đông cảm giác cơ thể mình như bay lên.
Sau đó hai người vẽ một vòng cung dài trên không trung.
Cuối cùng, Dương Thiện Tề ôm Lý Đông Đông đáp xuống đất.
Lúc này, Hứa Hạo Nhiên đã đội một chiếc mũ màu đen trên đầu.
Trên chiếc mũ màu đen này có gắn một chiếc đèn thợ mỏ rất sáng, ánh sáng mạnh mẽ chiếu rọi vào người Lý Đông Đông và Dương Thiện Tề.
Trong hai ngày qua, Hứa Hạo Nhiên là một cẩu độc thân không ngừng phản đối mối quan hệ của Lý Đông Đông và Dương Thiện Tề.
Lúc hai người đứng cạnh nhau, mặc dù không nói gì.
Tuy nhiên, khi hai người bị kẹt ở trong một không gian chật hẹp như vậy, bầu không khí nhất định sẽ vô cùng ám muội.
Hứa Hạo Nhiên luôn bày tỏ thái độ không muốn ăn cẩu lương.
Mà bây giờ, hai người đứng sát nhau như vậy.
Cậu ta lại ghen tị.
Bĩu môi nói: “Úi chà, ngưỡng mộ quá đi!”
“Vừa nãy ở trong cầu trượt dài hàng trăm mét, hai người thân mật gần gũi như vậy, nếu như được trải nghiệm cảm giác ấy, nhất định sẽ là một kỷ niệm vô cùng đẹp đẽ trong đời người ấy nhỉ!”
“Hic! Kỷ niệm của em ở đâu rồi?”
Hứa Hạo Nhiên vừa nói xong câu này, Hứa Mộc Tình đang định vươn tay nhéo tai cậu ta thì cậu ta đã vội im bặt.
Sau đó vội vàng lướt qua Hứa Mộc Tình, cười hi hi hỏi Lý Phong.
“Anh rể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319371/chuong-7122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.