ổng lồ cao tám, chín mét này thật sự được làm bằng vàng ròng.
Hứa Hạo Nhiên vỗ trán, thở dài nói: “Anh rể, đừng nói là làm bằng bàng, dù cho là kim cương nguyên chất chúng ta cũng không thể vận chuyển ra ngoài được”.
Ngay khi Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời, giọng nói của Tần Vạn Hào đột nhiên truyền ra từ phía cổng đá.
“Các cậu không vận chuyển ra ngoài được vậy thì để tôi vận chuyển giúp cho”.
Sau đó thấy đám người Tần Vạn Hào và Mallory bước vào.
Hai bên trừng mắt nhìn nhau, khiến cho bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng.
Tần Vạn Hào nhìn Lý Phong bằng ánh mắt như muốn thiêu đốt, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn.
“Lý Phong, không ngờ mày là con trai của lão cáo già Lý Tấn”.
“Đúng là đi mòn gót giày chả tìm thấy, lúc tìm được lại chẳng tốn công”.
“Hôm nay, mày và người của mày đều phải chết ở đây!”
Đồng thời, Mallory cũng nhìn Edek, trên mặt lộ ra một nụ cười xấu xa.
Mallory hiểu rất rõ Edek, gã đã theo chân Edek bao nhiêu năm nay rồi.
Cho dù là các vùng núi ở Châu Âu, rừng rậm ở Nam Mỹ, hay những ngôi đền cổ ở Xiêm La.
Số lần bọn họ đối đầu trực diện nhiều vô kể, Edek giống như một con chuột, dù cho Mallory giăng lưới khắp nơi thì Edek cũng có thể tìm được kẽ hở để chui ra.
Và lần nào Edek cũng đưa người tới để phá hỏng các thương vụ của Mallory.
Và việc này khiến ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319357/chuong-7108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.