iên biến mất vài ngày trong tháng.
Hứa Hạo Nhiên ở bên cạnh chen vào một câu: “Giống ‘đến ngày’ ấy hả?”
Ngay khi Hứa Hạo Nhiên vừa nói xong, cậu ta cảm nhận được một luồng sát khí từ bên cạnh truyền đến.
Hứa Hạo Nhiên vội vàng trốn sang bên cạnh Lý Phong, nói với Hứa Mộc Tình, người đã nắm chặt bàn tay thành nắm đấm.
“Chị, em nhận ra chị càng ngày càng bạo lực đấy, nếu cứ như vậy, cẩn thận anh rể không thèm chị nữa đâu”.
Câu nói này của Hứa Hạo Nhiên khiến cho Hứa Mộc Tình tức giận giơ chân lên, giậm nhẹ xuống đất.
Nhưng điều kỳ lạ là, vì Hứa Mộc Tình giậm chân xuống đất.
Giữa hồ nước trước mặt mọi người đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, có kích thước to bằng mười sân bóng đá.
Có cảm giác như ai đó đang ở dưới đáy hồ tháo nước vậy.
Đột nhiên, toàn bộ nước trong hồ nhanh chóng rút xuống.
Mọi người đang đứng bên bờ hồ, trợn tròn mắt nhìn toàn bộ nước trên mặt hồ rút xuống cạn sạch không còn một chút nào.
Nhưng kỳ lạ là khi hồ cạn nước chỉ còn lại lớp phù sa dày đặc và tôm cá đang bật nhảy loạn xạ.
Mà không thể nhìn thấy cái lỗ mà đã rút hết nước xuống trong phút chốc đâu.
Hứa Hạo Nhiên trợn tròn mắt, không ngừng tìm kiếm: “Anh rể, chuyện gì thế này?”
“Tại sao chị em mới giậm chân có một cái nước trong hồ đã biến mất hết rồi?”
“Ui cha mẹ ơi!”
“Chị, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319307/chuong-7058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.