Tôi muốn hỏi chút chuyện".
"Sao giờ là ban ngày mà trong làng ít người thế?"
Người đàn ông ỉu xìu nói: "Đi hết rồi, cái thời đại này có mấy người ở nơi khỉ ho cò gáy này chờ chết chứ?"
Ông ta nói chuyện không khách sáo, nhưng giáo sư Edek vẫn mỉm cười.
"Cho tôi hỏi chút, trong làng các ông có phải có một ngôi miếu không?"
"Ngôi miếu này được làm bằng xương rồng".
Lúc người trung niên lúc nói chuyện với giáo sư Edek vẫn cứ lắc đầu nguầy nguậy.
Nhưng vừa nghe Edek nói đến ngôi miếu được làm từ xương rồng, tay ông ta đột nhiên dừng lại.
Ông ta đứng thẳng dậy, nhìn Edek chòng chọc.
"Tôi nói cho mấy người biết, nếu mấy người rảnh rỗi đến đây thám hiểm thì nhân lúc ban ngày có thể đi tham quan ngắm cảnh".
"Nhưng trong làng có hai chỗ không được bén mảng tới”.
Nói xong ông ta giơ tay chỉ vào sườn núi phía sau làng.
"Ở đấy có một ngôi miếu, chính là ngôi miếu làm từ xương rồng".
"Người ngoài không được đến gần, nếu không sẽ không sống nổi qua ngày mai đâu".
Sau đó ông ta lại duỗi tay chỉ về một hướng khác.
"Ở đấy có từ đường của dân làng tôi, không phải người trong làng không được phép tới".
Hứa Hạo Nhiên bước đến nói với ông ta: "Này, sao chúng tôi không được phép tới?"
"Người như chúng tôi tới đây là để thám hiểm mà"
"Không cho chúng tôi tới gần thì chúng tôi lại càng thích đến, không phải à?"
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319277/chuong-7028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.