chua này muốn mua mà không mua được ấy”.
Lý Phong gật đầu, nhìn ông cụ gầy gò đen nhẻm.
“Ông ơi, chỗ rau củ này của ông cháu mua hết nhé”.
“Được!”
Ông cụ gầy gò sau khi nghe thấy lời của Lý Phong.
Cười tươi như một đứa trẻ...
Lúc này, bên trong văn phòng của Trương Gia Lương.
Ngô Đức Khải ngồi trên chiếc ghế sofa êm ái, vẻ mặt không vui.
Trương Gia Lương đã thay bộ quần áo mới.
Vừa nãy ở trước mặt đàn em, ông ta đã bị Hứa Hạo Nhiên dọa cho sợ đến mức tè cả ra quần.
Mất mặt vô cùng.
Bây giờ trong mắt ông ta ngập tràn thù hận và phẫn nộ.
Lúc này, có người gõ cửa văn phòng.
Một tên đàn em của Trương Gia Lương vội vàng bước vào, nói với ông ta.
“Giám đốc, vừa rồi tôi đi theo dõi bọn chúng”.
“Không mua được nguyên liệu ở trong chợ, bọn chúng liền đến chỗ ông cụ ở cạnh chợ để mua rau”.
“Mua được một chút rau xanh với củ quả, nhưng loại này không thể dùng để kinh doanh nhà hàng được”.
Trương Gia Lương và Ngô Đức Khải nhìn nhau.
Ngô Đức Khải đột nhiên phá lên cười.
Chương 557: Tôi phải để Hứa Mộc Tình tới cầu xin tôi
“Ha ha ha ha! Đây có lẽ là chuyện hài nhất mà tôi từng nghe”.
“Một nhà hàng lại đi mua nguyên liệu của ông già bán rau bên đường”.
“Ông già này bán cho bọn chúng một giỏ hay hai giỏ?”
“Bọn chúng định dùng những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319248/chuong-6999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.