ên Tiền Phủ Cương này, quả thực là một tên khốn!”
“Ở thủ đô có chuyện gì mà ông ta chưa từng làm!”
“Thế nhưng người khác lại không có cách nào để trị được ông ta, không những thế ông ta còn cấu kết với gia tộc họ Viên-một trong bốn gia tộc lớn”.
“Bây giờ hống hách không chịu được!”
“Chị nghe nói tên Tiền Phủ Cương này khi đi chỉ đi ngang!”
“Họ nhà cua!”
Nói xong, Phan Thúy Hoa vỗ mạnh xuống bàn.
Nhìn bộ dạng nghiến răng khiến cả người run lên của cô ấy, giống như muốn dùng cả bàn tay to như cái quạt đập vỡ vỏ cua vậy!
Nghe đến gia tộc họ Viên.
Hứa Hạo Nhiên và Viên Đa Đa đang ngồi bên cạnh bất giác nhìn nhau.
Hứa Hạo Nhiên nắm chặt bàn tay mũm mĩm của Viên Đa Đa, nhìn cô ấy với ánh mắt kiên định.
Rất hiếm khi Hứa Hạo Nhiên nghiêm túc như vậy, cậu ta nhìn Phan Thúy Hoa nói.
“Chị Thúy Hoa, chị yên tâm đi! Trước đây anh chị bị ức hiếp, là bởi vì anh rể em chưa về”.
“Bây giờ có anh rể em ở đây, có chuyện gì làm không giải quyết được”.
“Anh chị cứ yên tâm kinh doanh nhà hàng này, không chỉ mở lại nhà hàng này, mà nhà chúng em cũng có dự định mở thêm mấy chục chuỗi nhà hàng nữa ở thủ đô cơ!”
Phan Thuy Hoa cười: “Cái thằng bé này, nói phét mà không chuẩn bị trước”.
“Đậy là thủ đô, không phải là thị trấn nhỏ hạng bảy hạng tám đâu nhé”.
“Em đang nghĩ mở quán ăn vặt đấy à? Mà nói mở là mở, đóng là đóng”.
“Muốn mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319237/chuong-6988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.