hàng đang trong quá trình tu sửa rồi.
Theo yêu cầu của Lý Phong, trong vòng ba ngày sẽ khai trương.
Nhưng bây giờ bọn họ còn thiếu quá nhiều thứ.
Xét cho cùng, Bách Vị Nguyên cũng được xác định là một nhà hàng cao cấp.
Không thể lấy những món ăn thường ngày hay nấu ở nhà, làm qua loa ra trước mặt khách hàng được.
Bây giờ những người đi ăn ở nhà hàng thật sự hiếm khi ăn những món ăn ở nhà.
Bọn họ đến đây vì muốn thưởng thức những món mà bọn họ chưa từng được ăn.
Khi Hứa Mộc Tình vẫn đang đau đầu suy nghĩ, Lý Phong đứng ở bên cạnh, đột nhiên nói một câu.
Anh nhìn Tiết Đại Bàn: “Ông là người ở đây, chắc cũng quen biết các vùng lân cận đúng không?”
“Hai ngày tới ông đi khắp các vùng lân cận quanh đây đi”.
“Gia đình nào trồng rau, nuôi gà, nuôi vịt”.
“Thậm chí cả nuôi lợn, nuôi dê, trồng các loại củ quả, ông đi thu thập tất cả nguồn nguyên liệu này lại cho tôi”.
“Đem tất cả các loại trái cây tươi, rau và thịt ở làng Hoa Khê này vận chuyển đến nhà hàng trong thành phố”.
“Cách này cũng được coi là một nông trại trồng rau tự nhiên”.
Lý Phong nói như vậy, Hứa Mộc Tình không khỏi ngây người ra nhìn anh.
Bình thường các công việc của công ty, Lý Phong không bao giờ can thiệp vào, hay nói cách khác, anh không thể can thiệp được.
Dù sao thì Lý Phong cũng không hiểu gì về lĩnh vực này, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319198/chuong-6949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.