Đến Cam Hưng Ba cũng cúi đầu ngoan ngoãn như một tên đàn em đi bên cạnh.
Vậy thân phận của hai người này rốt cuộc là gì?
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm bóng lưng của Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân.
Sếp lớn của tập đoàn còn có chút đầu óc, vội vàng lấy điện thoại di động ra, bảo thuộc hạ đi điều tra.
Hai gương mặt lạ từ nơi khác tới được hộ tống bởi Mãnh hổ Phú Châu.
Đây mới là cách tiếp đón khách quý!
Đây mới chính là khí chất thật sự!
Đối với họ, đây sẽ là bước ngoặt hoàn toàn mới!
Khi Lý Phong bước tới cửa, Tôn Thượng Hương vội vàng ngăn anh lại.
“Đợi một chút, tôi có chuyện muốn hỏi anh”.
Lý Phong hơi nhướng mày, lạnh nhạt nói: “Cô không sợ tôi sao?”
“Tại sao tôi phải sợ anh? Tuy rằng thực lực của anh rất mạnh, nhưng theo như tôi biết, anh hình như không đánh phụ nữ thì phải”.
Khóe miệng Lý Phong hơi cong lên: “Nhưng với điều kiện cô đúng là một người phụ nữ”.
Thật vậy, ở Phú Châu rộng lớn này, rất ít đàn ông thật sự coi Tôn Tượng Hương là phụ nữ.
Cô ta là một con hổ cái ăn thịt người.
Nếu có ai đó nhìn thấy xe của Tôn Thượng Hương trên các con phố hoặc ngõ hẻm, vậy thì người đó nhất định sẽ chọn đi đường vòng, tránh càng xa càng tốt.
Người phụ nữ này còn hung dữ hơn cả hổ!
“Xong rồi, xong rồi, chàng trai này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319167/chuong-6918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.