Tao giết nhiều người lắm rồi, không nhớ hết tên của bọn chúng".
"Thằng nhóc mày cũng ngông cuồng lắm đấy. Không ngờ lại gặp được người ngông cuồng hơn cả tao, thú vị thật. Nếu thế thì đỡ một đòn của tao đi".
Vừa dứt lời Cam Hưng Bá đã lao lên, không để người khác kịp chuẩn bị.
Cú đấm của hắn vừa nhanh vừa mạnh, lao về phía Lý Phong.
"Rầm!"
Một đòn mạnh mẽ!
Dữ dội như sóng, rung chuyển xung quanh.
Dáng người Cam Hưng Bá cao lớn, chặn mất tầm nhìn của bọn côn đồ sau lưng.
Vì thế chúng không biết một đòn này của Cam Hưng Bá đánh gãy tay Lý Phong hay đánh vỡ đầu anh.
Cười khẩy.
Cả đám du côn sướng run người, khinh thường cười nhạo anh.
Đồ ngu!
Từ nơi xa xôi dẫn xác đến Phú Châu chịu chết.
Nhưng bọn chúng không nghe thấy tiếng la hét thảm thiết của Lý Phong.
Giọng Lý Phong vang vọng cả nhà kho: "Mày dùng hết sức rồi à?"
Đợi đến khi đám du côn chạy đến nhìn, cả đám mới trố mắt sợ hãi.
Đỡ được!
Lý Phong chỉ dùng tay trái đã dễ dàng đỡ được cú đấm vừa nhanh vừa mạnh của Cam Hưng Bá.
Mà nhìn anh vẫn còn dư sức chán.
"Thằng ranh đừng có mà ngông cuồng".
Hắn tức giận gầm lên.
Khí thế trên người Cam Hưng Bá bừng bừng tăng vọt.
Đột nhiên hắn vung hai tay đánh liên tiếp vào Lý Phong.
"Bịch!"
"Bịch!"
"Bịch!"
"Bịch!"
Tiếng đánh đấm không ngừng vang vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319148/chuong-6899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.