“Sau đó để Lý Phong quỳ rạp trước mặt cậu chủ, trơ mắt nhìn cậu chủ chơi vợ anh ta”.
Tô Phương Hoa như tưởng tượng đến một hình ảnh vô cùng tuyệt vời, cất tiếng cười to.
“Ha ha ha, ha ha ha ha… Tối nay chắc chắn sẽ là một đêm tuyệt vời đây!”
Trong một căn phòng tổng thống khác của khách sạn.
Miêu Lạc gọi mấy người mình sắp xếp ở Đông Hải vào phòng.
“Đã làm xong chuyện tôi kêu các người chưa?”
Bọn họ đều gật đầu.
Một người trong đó nói: “Cậu chủ cứ yên tâm, Điền Minh Cường bị thương khá nặng, đang chữa trị ở bệnh viện”.
“Tối nay bên cạnh Diêu Nhược Nam cũng chỉ có hai tay sai thôi”.
“Đến lúc đó, mấy anh em chúng tôi sẽ dụ hai tên kia rời đi”.
Miêu Lạc hài lòng gật đầu.
Lấy chai thuốc đặc chế từ trong ngực ra.
Miêu Lạc nhìn chai thuốc này, trong mắt tràn ngập dục vọng.
Đêm nay, anh ta sẽ lợi dụng thứ này điên loan đảo phượng với Diêu Nhược Nam.
Dùng thân hình cường tráng của mình ở trên giường dốc sức chinh phục người phụ nữ khó thuần như con ngựa hoang này.
Sau đó, Miêu Lạc còn sẽ quay clip lại.
Như vậy anh ta có thể khống chế người phụ nữ này trong tay.
Chỉ cần anh ta trở thành cháu rể của Đao Gia, cả cái tỉnh to lớn đều sẽ của nhà họ Miêu bọn họ.
Miêu Lạc bắt đầu tưởng tượng đến hình ảnh vô cùng kích thích nào đó.
Anh ta cất tiếng cười to:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319131/chuong-6882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.