Tiền Thành Hào xuống lầu, đứng ở đầu cầu thang.
Nhìn thấy hai người Tôn Man Lị và Tiền Gia Bình đang đi cạnh nhau.
Tiền Gia Bình ân cần cầm áo khoác và túi xách hàng hiệu cho Tôn Man Lị.
Khi ngón tay hai người tiếp xúc, ánh mắt chạm nhau, cười khẽ.
Tiền Thành Hào thường xuyên nhìn thấy cảnh này.
Nhưng không biết vì sao hôm nay nhìn thấy, cảm thấy gai mắt vô cùng.
Nhìn thấy Tiền Thành Hào đứng ở đầu cầu thang, Tiền Gia Bình hơi ngạc nhiên.
Ngay sau đó, Tiền Gia Bình nở nụ cười: “Bố, thật hiếm khi bố ở nhà vào lúc này”.
“Con và mẹ vừa từ bệnh viện về”.
“Bác sĩ nói rằng tình trạng của em trai đã khá hơn một chút, con đã liên hệ với chuyên gia nước ngoài….”
Tiền Gia Bình nói rất nhiều.
Nhưng điều Tiền Thành Hào quan tâm không nằm trong đó.
Ông ta ngồi trên sô pha, nhìn Tiền Gia Bình với ánh mắt u ám: “Thời gian ba anh em Hắc Hổ quay về sắp tới rồi”.
Tiền Gia Bình gật đầu, hắn lấy điện thoại di động ra và bấm số của Hắc Hổ.
Lúc này, tiếng chuông điện thoại từ ngoài cửa truyền đến.
Tiền Gia Bình cười nói: “Không ngờ ba anh em họ đã về đến cửa rồi”.
“Hắc Hổ không hổ danh là trợ thủ đắc lực của bố, năng lực làm việc rất tốt”.
Lúc này, cánh cửa mở ra.
Tuy nhiên, ba anh em Hắc Hổ bình thường oai phong lẫm liệt bây giờ lại được một vài vệ sĩ khiêng vào!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319119/chuong-6870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.