Nhưng!
Tất cả thành viên ở đây, cho dù là vừa mới tham gia, đều nắm chặt nắm đấm, hai mắt nhìn chằm chằm ba tên này.
Lúc này, Hắc Hổ đứng giữa cười nhạt một tiếng.
“Người ta nói rằng Đông Hải là vùng đất cấm”.
“Tao còn tưởng rằng đầm rồng hang hổ gì cơ”.
“Không ngờ rằng lại có một đám tép riu tung hoành ở đây”.
Tự tin hung hăng.
Khinh thường ngạo mạn.
Ba tên Hắc Hổ oai phong lẫm liệt đứng trước đám đông, hét lớn: “Lý Phong là thằng nào, còn không cút ra đây chịu chết!”
Hắc Hổ vừa nói xong, các thành viên trong đội lập tức gầm lên như dã thú.
Trong lòng tất cả các thành viên trong đội, Lý Phong chính là vị thần của bọn họ!
Lý Nhị Ngưu, Vương Tiểu Thất, Dương Thiện Tề lần lượt bước lên phía trước.
Ngoài ra, Hứa Phi Phi cũng đứng bên cạnh Lý Nhị Ngưu.
“Ba tên rác rưởi này trông có vẻ khá mạnh, mọi người nên chút ý một chút”.
“Nếu như đoán không nhầm thì bọn chúng là ba anh em Hắc Hổ đã thành danh từ hai mươi năm trước”.
Hắc Hổ cười khinh thường: “Không ngờ ở nơi nhỏ bé như vậy, vẫn có người nhận ra ba anh em chúng tao”.
“Con đàn bà này trông cũng khá xinh đẹp đấy, thân hình cũng ổn”.
“Bây giờ tao sẽ cho mày một con đường sống, cút qua đây, quỳ xuống và liếm ngón chân cho tao, tao sẽ tha cho mày một con đường sống”.
“Mẹ kiếp! Dựa vào ba tên rác rưởi bọn mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319116/chuong-6867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.