“Tên khốn kiếp, tên khốn kiếp, tên khốn kiếp, tôi giết ông, tôi giết ông!”
Kỳ Ti Mẫn như phát điên lao về phía Châu Vũ.
Châu Vũ dùng tay trái tát cho Kỳ Ti Mẫn một cái, cô ta ngã rầm xuống đất.
Hắn nắm tóc Tôn Lượng, ném cơ thể đang dần lạnh lẽo của Tôn Lượng xuống bên cạnh Kỳ Ti Mẫn, nói với cô ta.
“Đời này tao ghét nhất chính là loại đàn bà tự cho mình là đúng”.
“Loại đàn bà như mày, dã tâm quá lớn, lòng quá xấu xa, cơ thể quá bẩn”.
“Tất cả tài sản của gia tộc Tôn Thị sẽ chia đều cho hai gia đình họ Châu và họ Vũ bọn tao’.
“Mày và con trai của mày không còn bất kỳ giá trị lợi dụng gì hết”.
“Chết đi, cùng chết với nhà họ Tôn của mày đi, như vậy đồ khốn kiếp như mày vẫn có thể giữ được danh tiết”.
Nói xong, Châu Vũ chộp lấy con dao sau lưng Tôn Lượng.
Rút ra xong, lại đâm vào.
Lúc này, hắn đâm xuyên qua cả cơ thể của hai mẹ con đang nằm trên đất.
Máu bắn ra tung tóe!
Kỳ Ti Mẫn run lẩy bẩy, cô ta muốn cầu xin lòng thương xót.
Trong đầu cô ta lóe lên vô số lý do để Châu Vũ không giết cô ta.
Nhưng bây giờ, cô ta không thể nói được!
Cô ta vốn nghĩ rằng mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của mình.
Cô ta vỗn nghĩ rằng, con trai cô ta có thể trở thành người đứng đầu nhà họ Tôn.
Địa vị của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319090/chuong-6841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.