Tuy nhiên, ngay khi Lý Phong xuất hiện, họ đều lần lượt tránh đi.
Trong thang máy lớn như vậy, chỉ có Lý Phong và Hứa Mộc Tình.
Trong thang máy, Hứa Mộc Tình tiến lại gần về phía Lý Phong, thì thầm.
"Ông xã, cú đá vừa rồi của anh ngầu lắm đấy”.
Lý Phong ghé miệng sát vào tai Hứa Mộc Tình.
"Bà xã, lại gần đây chút nữa đi”.
Hứa Mộc Tình lúc đầu không nghĩ nhiều, cô liền tiến về phía Lý Phong chút nữa.
"Lại gần hơn nữa”.
Khi Lý Phong nói lời này, ánh mắt của anh đã nhìn xuống.
Lý Phong cao hơn Hứa Mộc Tình một cái đầu.
Vì vậy, khi Lý Phong nhìn xuống, tự nhiên nhìn thấy phong cảnh tuyệt đẹp không gì sánh được trên ngực Hứa Mộc Tình.
Lúc này, bởi vì cơ thể Hứa Mộc Tình đang dính sát với Lý Phong.
Nên đôi bồng đào kia bị ép lại, tạo thành hình dáng đẹp mê hồn.
Trắng và mềm như hai chiếc bánh hấp vừa chín tới.
Chỉ là chiếc bánh này vừa sáng long lanh lại còn vừa mọng nước nữa.
Hứa Mộc Tình có chút giận dỗi, cố ý nhấc chân giẫm lên mu bàn chân Lý Phong.
"Ai ui!"
Lý Phong đột nhiên kêu lên một tiếng.
"Sao thế? Sao thế?"
"Em đâu giẫm mạnh thế chứ!"
Hứa Mộc Tình nói đúng, cô quả thực giẫm không mạnh.
Tuy nhiên, biểu cảm trên mặt Lý Phong lại rất thật, còn có những giọt mồ hôi chảy dài trên trán.
Hứa Mộc Tình thấy Lý Phong như vậy, cô rất xót xa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319066/chuong-6817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.