Ông ta vốn muốn Hậu Thư Hạo đón tiếp những người này.
Nhưng lại lo rằng chủ nhân của ông ta không vui.
Người đàn ông trong phòng dường như nhìn thấu tâm tư của Hậu Thụy Niên.
Trong khe cửa, truyền ra giọng nói lạnh lẽo và vô tình của ông ta.
"Con trai thiên tài của ông đã thất bại hai lần”.
"Nó đã cố gắng hết sức để tính toán Lý Phong đó, nhưng cuối cùng vẫn thua”.
"Tôi không hiểu, gia tộc ông ngày nào cũng oang oang Hậu Thư Hạo là thiên tài”.
"Thiên tài ở chỗ nào?"
Hậu Thụy Niên không dám nhìn lên.
Mồ hôi lạnh chảy từng giọt xuống cằm ông ta.
Trong khe cửa, tiếng đàn ông lần lượt phát ra.
"Tôi sẽ cho Hậu Thư Hạo một cơ hội khác”.
"Nhiệm vụ tiếp đón gia đình Nicholas được giao cho nó”.
Khi nghe thấy điều này, Hậu Thụy Niên đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên.
Tươi cười.
"Cảm ơn chủ nhân, cảm ơn chủ nhân”.
"Nhưng……"
Giọng nói của người đàn ông sau cánh cửa đột nhiên trở nên lạnh lùng lạ thường.
Trong sự lạnh lùng này, còn mang theo một chút sát khí!
"Đây là cơ hội cuối cùng”.
"Nói với thằng con trai thiên tài của ông”.
"Nếu làm không xong chuyện này thì nó sẽ từ thiên tài thành phế vật đấy”.
"Chắc là ông đã biết tôi đối xử với phế vật như nào rồi đúng không”.
Hậu Thụy Niên sợ mất mật, quỳ rạp xuống đất.
Ông ta dí sát đầu mình xuống phiến đá xanh.
Run rẩy nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319039/chuong-6790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.