Nghê Quang Văn cau mày khi nhìn thấy vậy. Hắn lập tức gọi đội trưởng an ninh bên cạnh đến. Hắn chỉ vào Lý Phong cách đó không xa: "Lát nữa, đừng cho người này vào”. Đội trưởng an ninh là một người rất giỏi trong việc nhìn mặt người mà nói chuyện. Tròng mắt đội trưởng an ninh khẽ lay động, nói với Nghê Quang Văn: "Anh rất ghét người này ạ?" Nghê Quang Văn cười lạnh: "Còn hơn cả ghét”. "Loại rác rưởi như này thì không nên sống trên đời này làm gì”. Đội trưởng an ninh cười gật đầu: "Anh nói chí phải, kẻ như vậy làm sao có tư cách đứng bên cạnh một mỹ nữ như vậy chứ?" "Anh yên tâm, cứ để tôi lo việc này!" Nghê Quang Văn vươn tay đặt lên vai đội trưởng an ninh, vỗ vỗ cười nói: "Làm xong thì đến chỗ mấy tên đệ tôi nhận thưởng, yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi anh đâu”. "Vâng vâng!" Nói xong, Nghê Quang Văn xoay người đi lên lầu. Ngay khi hắn vừa đi khỏi, Lý Phong và Hứa Mộc Tình đã sánh vai nhau từ cửa bước vào. "Dừng lại!" Hai người vừa mới đi qua cánh cửa. Phía trước chợt có tiếng hô. Lúc này, nhìn thấy đội trưởng an ninh cùng với một nhóm người, nghênh ngang chặn đường Lý Phong và Hứa Mộc Tình lại. Đội trưởng an ninh ngẩn đầu nhìn lên, hắn chỉ tay vào gạch lát sàn dưới chân Lý Phong. "Có biết tấm lát sàn này bao nhiêu không?" Trước khi Lý Phong lên tiếng, đội trưởng đội an ninh đã vênh váo ngẩng đầu lên. "Tao nói cho mày biết, viên gạch lát nền này trị giá 2000 tệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319019/chuong-6770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.