“Xem ra chuyến này tao đến đây phí công rồi”. Nói xong, người đàn ông này quay người đi về phía xe của mình. Đồng thời, hắn thản nhiên giơ tay lên, nói. “Giết hết tất cả”. Lời vừa dứt, một vài đại cao thủ dắt theo những cao thủ dưới trướng, nhanh chóng xông về phía đám người Lý Nhị Ngưu. Đám người Lý Nhị Ngưu cũng xông lên, sắc mặt nghiêm nghị. Trận chiến lập tức bùng nổ. “Bộp!” “Bộp!” “Bộp!” Toàn bộ sân tập luyện lúc này không ngừng vang lên tiếng tay đấm chân đá. Bình thường, người nào cũng đứng trước mặt người thân bạn bé, khoe khoang rằng sức mạnh của bọn họ đã được cải thiện nhanh như thế nào, bây giờ đã trở thành những tuyển thủ đáng gờm ra sao. Lúc này, chẳng khác nào những đứa trẻ bị người lớn bắt nạt, từng người một bị đánh cho tơi bời! “Phụt!” Nôn ra máu! “Rắc!” Gãy tay! “Rắc!” Gãy chân! Đám người này ra tay vô cùng tàn nhẫn. Chỉ vừa mới giáp mặt, hơn chục thành viên đã bị đánh què. “Bụp!” Lý Nhị Ngưu bị đại tông sư đấm vào ngực, ngã văng về sau rồi trượt dài mười mét trên đất. Lý Nhị Ngưu vừa đứng lên. Dương Thiện Tề lại bị đánh gục, ngã vào người Lý Nhị Ngưu. Lý Nhị Ngưu vội vàng đỡ Dương Thiện Tề dậy và hỏi: “Cậu không sao chứ?” Dương Thiện Tề lắc đầu. Nhưng cậu ta không nói ra được. Lúc này, khí huyết trong lồng ngực Dương Thiện Tề đang cuồn cuộn dâng trào, chỉ cần cậu ta mở miệng thì máu sẽ lập tức phun ra. Quá mạnh! Dương Thiện Tề và Lý Nhị Ngưu bốn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318965/chuong-6716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.