Raven khi cười xinh đẹp như một đóa hoa thuần khiết. Cô ta cười nói: “Cậu chủ, thực lòng xin lỗi, tôi vẫn còn nhiệm vụ chưa hoàn thành, không thể đi cùng cậu được". Sắc mặt Vũ Thạc đột nhiên thay đổi: “Câu này của cô là có ý gì?” Raven không nói gì, từ từ lùi lại phía sau. Vũ Thạc định vươn tay ra giữ chặt lấy cô ta, đột nhiên hắn cảm thấy đau bụng quằn quại. Cơn đau bụng dữ dội khiến sắc mặt Vũ Thạc tái nhợt đi, toàn thân hắn run rẩy. Trong mắt Vũ Thạc hằn lên những tia máu. Raven hoàn mỹ trong mắt hắn lúc này, dường như trở thành ác ma tới từ địa ngục. “Cô, cô đã cho tôi uống cái gì vậy?” Nét mặt Raven vẫn bình thản như trước. Như thể cô ta chỉ đang làm một việc bình thường như cô ta vẫn hay làm. Raven hơi cúi đầu xuống, nói nhỏ với Vũ Thạc: “Cậu Vũ, lên đường bình an nhé”. Nói xong, Raven quay người rời đi. Ánh mắt Vũ Thạc mờ dần, bóng lưng xinh đẹp của Raven từ từ biến mất trong tầm mắt hắn... ...... Ở biệt thự của gia tộc Vũ Thị ở thủ đô. “Bộp!” “Khốn kiếp!” Vũ Thế Huân đập mạnh một tờ báo trên tay xuống bàn trà. Có một dòng chữ lớn bắt mắt trên tờ báo này. Cậu chủ giàu có Vũ Thạc sau khi bán Cảng nước sâu với giá rẻ, ăn năn hối hận, quay về nhà tự sát! Bất cứ ai biết Vũ Thạc đều biết rằng Vũ Thạc chắc chắn là do bị đầu độc chết. Với tính cách của hắn, sau khi xảy ra chuyện như này. Con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318957/chuong-6708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.