"Tao biết rồi, thằng chó Hậu Thư Hạo ngay từ đầu đã coi tao là súng mà". "Những gì cậu ta nói với tao đều là giả". "Cậu ta vốn không biết Hứa Mộc Tình". "Mọi chuyện đều là do cậu ta sắp đặt". Lúc này Diệp Hoằng Thắng đã lui về trong góc. Hai mắt ông ta sáng rực nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên nói: "Ông về nói với Hậu Thư Hạo, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu ta đâu, chờ đó cho tôi". Ánh mắt người đàn ông nhìn Diệp Hoằng Thắng như đang nhìn người chết nói: "Sợ là ông không có cơ hội ấy đâu". Đột nhiên Diệp Hoằng Thắng vỗ mạnh lên bức tường. Bức tường sau lưng ông ta mở ra một lối đi. Ông ta vội vàng trốn vào trong. Người đàn ông bất ngờ, ông ta không ngờ Diệp Hoằng Thắng còn con bài chưa lật này. Ông ta lao lên đấm mạnh vào bức tường hai phát. "Rầm!" "Rầm!" Nhưng bức tường chẳng chút sứt mẻ. "Ha ha ha! Ngu chết đi được!" "Căn phòng này là tôi dùng kim cương xây thành đấy". "Nắm đấm của ông phá được nó chắc". "Cho dù có xe tăng đến đây cũng không dỡ nổi tường nhà tôi". "Tôi đã gọi điện cho người tới đây rồi". "Cùng lắm là nửa tiếng nữa thì bọn họ sẽ đến nơi". "Đến lúc đấy thì lũ chúng mày chết hết đi, tao sẽ xay chúng mày thành thịt vụn cho chó ăn". Vẻ mặt người đàn ông âm u. Nhưng ông ta không thể phá vỡ bức tường này. Ông ta lập tức liếc nhìn Vương Tiểu Thất. "Không giết được Diệp Hoằng Thắng thì giết Lý Phong trước". Vương Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318948/chuong-6699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.