Vũ Thạc gật đầu: "Đúng vậy”. "Chuyện thứ nhất không khó đoán, anh hẳn là đã biết”. "Vậy còn chuyện thứ hai? Chuyện thứ hai, anh nhất định không đoán được đâu!" Hậu Thư Hạo cười cười không nói gì. Hắn duỗi một ngón tay ra và nhúng nhẹ vào tách trà. Sau đó, người phụ nữ gợi cảm và quyến rũ chủ động thè lưỡi ra và liếm nhẹ ngón tay của Hậu Thư Hạo. Sau đó, đôi môi đỏ mọng mở ra, mút những ngón tay của Hậu Thư Hạo như mút kem que. "Ực!" Vũ Thạc xem và nuốt nước bọt, ước gì người phụ nữ kia đang liếm cậu nhỏ của mình. Hậu Thư Hạo dương dương tự đắc nhìn Vũ Thạc và hỏi: "Cậu có muốn không?" Vũ Thạc đột nhiên gật đầu: "Tôi muốn! Tôi muốn!" "Nếu tôi đoán trúng, tôi sẽ tặng cô ta cho cậu”. Vũ Thạc cười: "Anh Hậu là thiên tài, làm sao lại đoán sai được!" Hậu Thư Hạo rút ngón tay ra khỏi miệng người phụ nữ, xoa đầu người phụ nữ và nói: "Cậu đến đây lần này là muốn nói với tôi chuyện bác và Khuynh Mặc lại cãi nhau rồi đúng không”. "Bác bảo cậu về Thiên Môn, phái người đi giết một người tên là Lý Phong”. Vũ Thạc há to miệng. Một cái nhìn kinh ngạc! Sau một lúc, Vũ Thạc giơ ngón tay cái lên, khen ngợi Hậu Thư Hạo. "Anh Hậu, anh giỏi quá!" "Quả nhiên, là thiên tài trăm năm có một!" "Đúng hết luôn!" Hậu Thư Hạo vỗ nhẹ lên đầu người phụ nữ, chỉ vào Vũ Thạc và nói: "Từ nay, cậu ta sẽ là chủ nhân của cô”. “Vâng”, người phụ nữ xinh đẹp lập tức nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318939/chuong-6690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.