như vậy, cô
một người giỏi ngụy tạo, hơn nữa giấu mọi
sự nghĩ thoáng rồi, nghĩ thông
ràng buộc này, thật sự sống vui vẻ
này vây hãm anh ta, cho nên anh ta có thể cười như
vậy, trong lòng Tống Vy thật sự cảm thấy vui cho
nấu thêm vài món, làm một bữa ăn phong phú, tẩy trần
cho
Tuấn lập tức nhíu lại, liếc nhìn Kiều
tẩy trần cho bất cứ ai cũng được, chỉ không muốn tẩy trần cho
từ chối, trong mắt Kiều Phàm vụt qua một tia ám quang, đột nhiên cười rồi tranh nói trước: “Được, vậy thì cảm ơn
mặt của Đường Hạo Tuấn lập tức
không biết xấu
anh còn
mà đã mở miệng
đen xì của Đường Hạo Tuấn, Kiều Phàm nhếch môi, tâm trạng vô cùng
Tuấn không vui
cho anh là điều nên làm, được rồi, hai người nói chuyện đi, tôi đi dặn
xong, Tống Vy đứng dậy, nhét An An ở trong lòng cho Đường Hạo Tuấn: “Chị Trương lát nữa tới thì anh
lời này, trên trán chảy xuống mấy vạch đen: “Anh chỉ
giống như anh thường xuyên
Tống Vy cũng ý thức được lời của mình nói có chút không đúng, cười ngại ngùng với anh: “Được rồi, em không phải cố ý, đừng giận.”
“Không giận.” Đường Hạo Tuấn khẽ lắc đầu.
Anh sao nỡ giận cô chứ.
Tống Vy thấy dáng vẻ của anh quả thật không giống tức giận, lúc này mới yên tâm đi vào bếp.
Sau khi cô đi, hai người đàn ông lại lần nữa giống như chim mắt đen.
Không phải là loại đấu đá rất rõ ràng kia, mà là loại chỉ nhìn đối phương, rõ ràng cái gì cũng không làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318895/chuong-6646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.