Tuấn có hơi chột dạ mà nhìn đi
thể hiện rất rõ
tức đến mức suýt nữa
Hạo Tuấn: “Anh đang yên đang lành,
như vậy, rõ ràng anh chắc chắn đã làm
anh đang yên đang lành, sao lại làm An An khóc?” Kiều Phàm khoanh
bề trên, dạy anh ta cách làm việc, còn cứ luôn có thái độ không
coi như là tìm được cơ
nhìn mặt của Kiều Phàm, lửa giận trong
cũng không tức giận,
ta đợi Đường Hạo Tuấn làm sao mở
Tuấn không nói, ngược lại còn dạy dỗ người khác, sắc mặt tối đi: “Đường Hạo Tuấn, anh làm gì thế? Anh rốt cuộc
Hạo Tuấn đối mặt với lửa giận của vợ, trong lòng ít nhiều có hơi chột
không
sao, người làm con khóc là
cơ tư cách
dài một tiếng, Đường Hạo Tuấn biết không giấu được nữa, anh day mi tâm đáp lại: “Anh không phải cố ý, là anh nhìn thấy An An ở trong lòng Kiều Phàm, rất không yên tâm, cho nên giật An An lại, không
Đường Hạo Tuấn tức đến đỏ mặt: “An An bé như vậy, sao có thể bị dọa, ngộ nhỡ dọa chết thì
trẻ con rất yếu ớt, không
chăm đứa trẻ, đều phải vô cùng cẩn thận, vô
thì hay rồi, vừa tới thì dọa
Phàm làm gì với An An, anh bảo Kiều Phàm trả An An cho anh, Kiều Phàm
Kiều Phàm đột nhiên giơ tay: “Tôi quả thật không trả An An cho sếp Đường, không phải tôi không trả, mà An An lúc đó muốn ngủ, tôi muốn trả lại cho sếp Đường sau khi dỗ An An đã ngủ, ai biết sếp Đường ngay cả chút nhẫn nại này cũng
Những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318893/chuong-6644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.