Diệp Huyên suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý: “Được”.
Nói rồi hắn đứng dậy hành lễ, quay người đi xuống núi.
Nhưng chẳng bao lâu, hắn lại trở về chỗ lão Huyền.
Lão Huyền nhìn hắn hỏi: “Làm gì đấy?”
Diệp Huyên chỉ về phía xa dưới chân núi: “Có rất nhiều cường giả của Chấp Pháp Tông”.
Lão Huyền quay đầu lại, nhìn về nơi xa dưới chân núi, không biết từ lúc nào ở đó đã có thêm hai ông lão và một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên mặc áo bào màu vàng sẫm, trong tay cầm cây trường kích.
Lão Huyền nói: “Vô Niệm Cảnh!”
Diệp Huyên gật đầu: “Mạnh hơn Cốc Nhất vừa rồi rất nhiều”.
Lão Huyền nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên do dự rồi hỏi: “Ta có thể ở lại đây thêm vài ngày không? Chỉ năm ngày thôi”.
Lão Huyền trả lời: “Tuỳ cậu!”
Diệp Huyên vui mừng khôn xiết, lúc này lão Huyền lại nói: “Nhưng ta phải nhắc nhở cậu rằng Sơn chủ có thể trở về bất cứ lúc nào, nàng mà về thì có lẽ cậu sẽ gặp rắc rối lớn”.
Sơn chủ!
Diệp Huyên ngẫm nghĩ: “Chắc ta không xui xẻo vậy đâu”.
Nói xong hắn quay người đi vào nhà lá, bắt đầu tu luyện.
Lần này hắn không lựa chọn tiến đến Vô Tâm Cảnh, mà là tu luyện Phi Kiếm Định Sinh Tử của mình.
Lúc nãy khi ra tay, hắn phát hiện thật ra Phi Kiếm Định Sinh Tử của mình còn có thể nhanh hơn nữa, nhất là khi kiếm Thanh Huyên đã được tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318828/chuong-6579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.