Sắc mặt những người khác cũng trở nên kỳ quặc.
Lão già nhìn Cổ Sầu, cười nhạt: “Sợ? Nực cười!"
Sau đó một lần nữa nhắm mắt lại.
Kiếm Thanh Huyên càng run lên bần bật.
Chân mày lão già đã nhíu lại thật sâu khi nỗi bất an trong lòng dâng lên mãnh liệt, một điều ông ta chưa từng trải qua.
Chẳng lẽ đối phương thật sự là một siêu cường giả?
Đến đây, lão ta quyết định từ bỏ.
Lão tự tin là thật nhưng cũng không tự nhận mình là vô địch. Nỗi bất an trong lòng cho lão biết đối phương tuyệt đối không phải hạng người bình thường.
Từ bỏ thôi!
Đúng lúc ấy, lão ta bỗng ngẩng đầu, đồng tử co rụt lại: “Cảm nhận được...”
Xoẹt!
Một tia kiếm quang bất thình lình bay đến từ nơi nào đó.
Lão già thấy vậy, đồng tử rụt lại, suy nghĩ phản kích vừa nảy ra trong đầu thì đã bị kiếm quang cắm phập vào giữa trán.
Ầm!
Thân xác lão ta hóa thành hư vô, chỉ còn lại linh hồn, nhưng ngay cả nó cũng đang biến mất với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Những người khác hóa đá tại chỗ.
Bốn phía im lặng, có thể nghe được tiếng kim rơi.
Giết trong nháy mắt!
Trong đầu họ trống rỗng như bị sét đánh.
Sức mạnh của lão già kia dư sức trấn áp Tuyết Sơn Vương dễ như trở bàn tay, một siêu cường giả như vậy mà lại bị giết trong nháy mắt ư?
Không chỉ người khác mà ngay cả Tuyết Sơn Vương lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318804/chuong-6555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.