Cả một quá trình không có một chút thương hoa tiếc ngọc nào.
“Kiến Thành.....”
Tiểu Sảng bật khóc, đột nhiên cô ta kéo khóa áo mình xuống rồi bất ngờ cởi áo khác ngoài ra.
Trong chốc lát, trên người cô ta chỉ còn sót lại một chiếc váy trắng vô cùng mỏng manh và gợi cảm.
“Kiến Thành, em thật sự có thể làm Khuê Khuê của anh, em không tin anh nhìn vào khuôn mặt giống hệt cô ấy nay, anh lại không có cảm giác gì.”
“Chỉ cần anh muốn, em sẽ làm tất cả.”
Nhưng Lục Kiến Thành căn bản không hề quay người lại nhìn cô ta lấy một cái.
Thậm chí còn không thèm phản ứng lại với những gì cô ta làm.
Tất cả sự chú ý của anh đều đã đặt trên tay nắm cửa rồi.
Không biết vì sao, anh xoay tay nắm cửa mấy lần vẫn không mở cửa ra được.
Lúc này, giọng nói của Tiểu Sảng từ phía sau truyền tới: “Kiến Thành, em đã bảo người làm hỏng khóa cửa rồi, bây giờ không mở ra được đâu.”
“Chỉ cần anh và em.....”
Sau đó, Tiểu Sảng còn chưa nói xong câu, Lục Kiến Thành đã trực tiếp hét lớn: “Lâm Tiêu, đập vỡ cửa đi.”
Câu nói vừa dứt, ngoài cửa lập tức truyền tới tiếng đấm đá dữ dội.
Cửa vừa mới được mở ra, Lục Kiến Thành liền lập tức sải bước rời đi.
Tất cả quá trình đó, anh đều không hề nhìn Tiểu Sảng lấy một lần.
Anh chỉ để lại một câu nói lạnh lẽo: “Lâm Tiêu, xử lý mọi chuyện đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318781/chuong-6532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.