Trần Thanh không bao giờ nghĩ mình là chính nhân quân tử, nhưng anh vẫn có nguyên tắc, anh không bao giờ làm chuyện cháy nhà hôi của.
Chỉ có điều tình hình hiện giờ thì hơi khác.
Không phải anh muốn cháy nhà hôi của, mà là anh sắp bị người ta hôi của nhân lúc cháy nhà.
Reng! Reng!
Nhưng khi nhiệt độ không khí giữa hai người sắp tăng cao, điện thoại của Trần Thanh bỗng vang chuông.
Trần Thanh nghe thấy tiếng chuông điện thoại, tỉnh táo lại ngay lập tức.
Anh bèn ấn Dương Lệ xuống.
“Đội trưởng Dương, tôi có việc quan trọng phải làm, không thể ở đây tiếp cô nữa”,
Trần Thanh vừa nói vừa lấy một cây châm bạc ra, châm lên người Dương Lệ, chờ Dương Lệ ngủ say rồi, Trần Thanh mới ra khỏi phòng.
Chừng nửa tiếng đồng hồ sau, Trần Thanh xuất hiện ở mỏm núi đối diện một căn biệt thự.
Đứng trên mỏm núi hứng gió đêm, Trần Thanh tỉnh táo hơn hẳn.
Lúc này đèn trong biệt thự đã sáng lên, Trần Thanh lầm bầm: “May là đến kịp.”
Tòa biệt thự đối diện chính là nơi Nam Cung Yến ở, hàng ngày Nam Cung Yến đều về nhà vào tầm giờ này, cô về nhà rồi sẽ cho vệ sĩ đi hết, cũng cho cả bảo vệ biệt thự về nhà.
Trần Thanh biết nếu có người ra tay với cô vào giờ này thì sẽ rất dễ dàng, sau khi nhận nhiệm vụ bảo vệ cô, tối nào Trần Thanh cũng sẽ xuất hiện ở đây đúng giờ.
Cũng chính vì thế nên ban ngày về đến công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318767/chuong-6518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.