Lúc này, giọng nói của Tiểu Tháp lại bỗng nhiên vang lên: "Đây mới là Mệnh Tri Cảnh hàng thật giá thật nè..."
...
Nguy hiểm!
Cổ Sầu nhìn Diệp Huyên trước mặt, thực ra trong lòng lại vô cùng tò mò.
Với thực lực hiện giờ của hắn ta, trên đời này có thể khiến mình cảm thấy nguy hiểm thì thật sự rất ít! Hơn nữa, còn không phải là nguy hiểm bình thường, mà là cái chết!
Sợ?
Thực ra, hắn ta cũng không sợ!
Nhưng Cổ Sầu lại không dám mạo hiểm, vì giờ hắn ta là hy vọng của cả tộc.
Mà lúc này, Diệp Huyên cũng như gặp kình địch. Hắn biết, người trước mặt đã thông qua mình cảm nhận được phần nhân quả kia của Thanh Nhi!
Nhưng đúng lúc này, Tuyết Linh Lung bên cạnh lại bỗng nói: "Sư tôn, không thể đồng ý với hắn ta được!"
Diệp Huyên ngó sang Tuyết Linh Lung cười hỏi: "Tại sao không?"
Tuyết Linh Lung trầm giọng nói: "Nếu thả họ ra thì sẽ có tai nạn ngập đầu!"
Diệp Huyên im lặng.
Bấy giờ, Cổ Sầu lại cười nói: "Tuyết Linh Lung cô nương, hồi đó các người có mười hai Thánh Giả Mệnh Tri Cảnh và cao thủ siêu cấp kinh tài tuyệt diễm như Tuyết Sơn Vương cùng Khổ Tu. Nhưng giờ thì sao?"
Tuyết Linh Lung nhìn chằm chằm vào Cổ Sầu nói: "Vì lý do đó nên chúng ta càng không thể thả các ngươi ra!"
Cổ Sầu cười rồi quay sang Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: "Ta muốn đi xem phong ấn của các ngươi với ngươi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318740/chuong-6491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.