Tam hộ pháp ở xa nhìn thấy một màn này, trong lòng nhất thời căng thẳng, ánh mắt nhìn Tô Thương cũng tràn ngập sợ hãi: "Sao cậu thanh niên này lại có thực lực kinh khủng như thế!"
"Hóa ra không phải cậu ta không có chân khí, mà do cảnh giới của mình thấp nên không thể phát hiện ra."
"Chân khí cậu ta sử dụng lại quỷ dị như thế, không đúng... Hình như đó không phải là chân khí, mà là năng lượng giống với Vương Phú Quý sử dụng!"
"Sở dĩ tông chủ không giết Vương Phú Quý, ngoại trừ việc Lưu Sở Điềm lấy cái chết ra đe dọa thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó là muốn biết xem rốt cuộc năng lượng mà Vương Phú Quý sử dụng là cái gì."
Tam hộ pháp vừa đấu với Hứa Sơn Cư, vừa nhìn chằm chằm Tô Thương. Vài giây sau, ông ta chợt tung người chạy trốn.
Tam hộ pháp biết rõ, bây giờ bản thân không hề nắm phần thắng, chỉ có chạy về tìm tông chủ thì bản thân mới có cơ hội sống sót.
Nhưng Hứa Sơn Cư lại không buông tha ông ta dễ dàng như vậy. Ông ta tung người về trước, chưởng vào lưng Tam hộ pháp.
"Phụt!"
Tam hộ pháp lập tức ngã xuống đất không dậy nổi, ông ta phun ra một ngụm máu, sắc mặt cũng tái nhợt đôi chút.
Ngay sau đó.
Hứa Sơn Cư quay lại đứng sau Tô Thương, khom nửa người, tư thế kính cẩn lễ phép.
"Ha ha."
Tô Thương sải bước đi tới trước mặt Tam hộ pháp đang bị trọng thương, biểu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318702/chuong-6453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.