Lâm Uyên cười nói: "Tôi chỉ đơn giản là hiếu kỳ về cậu mà thôi, Tô Thương, có thể nói cho tôi biết, cậu đang tu luyện công pháp gì không, có phải là phương pháp luyện khí thời thượng cổ mà ông cố để lại hay không?"
Tô Thương nhíu mày nói: "Cậu biết ông cố của tôi sao?"
"Tất nhiên."
"Ông cố của cậu là Tô Vô Kỵ, chính là một đại thần thoại đó, bên trên là trời, bên dưới là dân chúng, trong thiên hạ không ai sánh bằng!"
Lâm Uyên nhớ lại một lúc, sau đó cười lạnh lùng nói: "Có điều, mạnh không quá hai đời, những người khác trong nhà họ Tô đều không làm được, đến núi Côn Luân cũng giữ không được, suýt nữa bị diệt môn."
"Nhớ năm đó, trận chiến kia tiêu diệt Côn Luân, tôi đại diện cho vùng núi nơi thâm sâu vân vụ, cũng có phúc tham gia."
Lâm Uyên thở dài một hơi, tiếc hận lắc đầu nói: "Đáng tiếc, bất kể tôi tra tấn trực tiếp nhà họ Tô thế nào, đều không thể ép hỏi ra được phương pháp tu luyện của Tô Vô Kỵ."
Tham gia trận chiến ở Côn Luân?
Tra tấn trực tiếp nhà họ Tô?
Tô Thương nghe được những lời này, đột nhiên hai mắt đỏ ngầu, trong lòng đã lên cơn tức giận.
Kể từ sau khi biết kẻ thù lớn của gia đình mình, Tô Thương vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, âm thầm thề, sẽ có một ngày nhất định phải tự tay giết kẻ thù.
Bây giờ.
Tô Thương thấy được nụ cười trên mặt Lâm Uyên, giọng nói nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318676/chuong-6427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.