Tiểu Khâu nói liền một hơi: “Ở cửa ải thứ ba, hắn lấy cảnh giới Tiểu Thần Tôn sơ kỳ, đối đầu với Cương Thứ Liệp Vị, loại nguyên thú này, hẳn là Cảnh Hoành sư huynh cũng biết, rất khó chế phục!”
Cảnh Hoành không mặn không nhạt nói: “Quả thật là thiên phú rất lợi hại, thành tích này, cho dù là ở kỳ khảo hạch trăm năm một lần cũng có thể giành được quán quân”.
“Hắn là một vị ngự thú sư!”.
Lúc này, Tiểu Khâu kêu lên.
“Hửm?”
Giờ phút này, dáng vẻ lười biếng của Cảnh Hoành đã biến mất không thấy đâu, thay vào đó là dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí một.
“Tên kia căn bản là không đánh nhau với Cương Thứ Liệp Vị, ta tận mắt nhìn thấy hắn bố trí phù ấn giống hệt như phù ấn mà Cảnh Hoành sư huynh thường xuyên bố trí, còn con Cương Thứ Liệp Vị kia thì giống như nhìn thấy cha của mình, trực tiếp chạy trốn!”
“Đây không phải là ngự thú sư hay sao?”
Lúc này, hô hấp của Cảnh Hoành trở nên dồn dập, nói: “Ngươi chắc chắn?”
“Chắc chắn!”
“Hơn nữa, hắn bố trí ra phù ấn kia cực kỳ nhanh, ước chừng không đến ba giây”.
“Tốt tốt!”
Lúc này, Cảnh Hoành đứng dậy, nói: “Đi”.
“A?”
“Đi đòi người!”, Cảnh Hoành quát: “Tiểu Thần Tôn sơ kỳ, lại thuần thục ngưng tụ Ngự Thú phù như vậy, khống chế được nguyên thú cấp năm, chắc chắn là hắn ta cùng chung con đường ngự thú với chúng ta”.
Lúc này, Tiểu Khâu cũng nói: “Lúc trước, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318639/chuong-6390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.